Anh sẽ dừng lại, vì anh tôn trọng quyết định của em. Bởi anh biết rằng, nếu anh không dừng lại, em cũng sẽ chọn cách dừng lại cho chúng mình. Và vì anh hiểu, em luôn có những lí do của riêng mình, những lí do rất thuyết phục và chính đáng.
...Để anh và em có thời gian suy ngẫm về bản thân mình. Chẳng phải đây là lúc anh thấy tự do vui chơi cùng đám bạn, hay những buổi tiệc tùng thâu đêm để khỏa lấp nỗi nhớ em. Anh dừng lại, vì anh cần có những lúc lang thang một mình, đắm chìm trong những suy nghĩ của bản thân, để biết một điều, những lúc cô đơn và buồn chán nhất, người anh nghĩ tới, có phải là em không?
Anh dừng lại...
...Để anh học cách phân biệt giữa tình yêu với tình thương. Khoảng cách giữa yêu và thương nhiều khi mong manh làm nhiều người ngộ nhận. Anh sợ rằng, mình cũng nằm trong số ấy. Em biết không "Sự lầm tưởng và ngộ nhận trong tình yêu vô tình sẽ đem lại những tổn thương không mong muốn". Mà anh thật sự không muốn em, hoặc anh bị tổn thương vì điều đó.
Vậy nên anh dừng lại để biết rằng trong anh, giữa tình yêu và tình thương vay, cái nào sẽ lớn hơn cái nào. Và thật sự có phải anh yêu em không?
Anh hiểu!
Có thể tình cảm của anh chưa lớn để làm em tin, đó là tình yêu. Em cảm nhận được tình cảm của anh đối với em là một thứ tình cảm đại loại như tình yêu. Anh biết em hồ nghi về em, về anh. Anh cũng thấy lòng chông chênh và cần một khoảng lặng.
Anh biết rằng, nói ra câu "Anh yêu em" thì dễ, để thực hiện được thì khó vô cùng. Em cũng biết rằng, lời nói như gió bay, anh không muốn lặp lại nhiều lần câu nói ấy bởi em sẽ thấy nhàm chán. Anh sẽ nói ít thôi, và làm thật nhiều vì anh biết em tin vào hành động hơn lời nói. Em tin vào những việc trước mắt hơn những thứ hạnh phúc mơ hồ viển vông.
Quãng đường chúng ta đã đi không thể tỉ lệ thuận với tình yêu của chúng ta đâu em ạ. Chỉ có tình cảm là theo bên ta mãi, dù quãng đường có dài ngắn, hay có gập ghềnh và chông gai. Nếu ta thật sự yêu nhau, anh và em sẽ bước cùng nhau trên con đường ấy.
Có thể việc dừng lại sẽ giúp ta trân trọng quá khứ của nhau hơn. Nhưng anh vẫn mong em hiểu, quá khứ chỉ là những gì đã qua, đó là động lực và là nền tảng để xây dựng nên tình yêu. Chúng ta cần sống cho hiện tại và tương lai, chứ không phải cho quá khứ. Có thể hiện giờ, anh không nhận ra mình yêu em, nhưng biết đâu sau khi dừng lại, anh sẽ hiểu tình yêu trong anh sâu sắc tới nhường nào!
Anh không biết... và anh cũng không chắc...
Em ạ!
Nếu cảm thấy mệt mỏi và buông tay...
Nếu thời gian trôi đi mà nỗi nhớ về nhau chết dần...
Nếu chúng ta dừng lại mà không thể bước tiếp...
Nếu em và anh cùng nhận ra rằng mình không là một nửa của nhau...
...Thì em hãy xem như ta có duyên mà không có nợ. Bởi cả anh và em đều không chắc chắn về bản thân mình. Bởi chúng ta đã nghĩ về nhau, và quyết định cho nhau. Dù sau này mình không thể tiếp tục, nhưng anh tin rằng ta vẫn giữ cho nhau những kỉ niệm đẹp khi nghĩ về nhau, phải không em?
Bởi vì em đã muốn dừng lại nên anh sẽ dừng lại cùng em!
Biết đâu vào một ngày không xa, em sẽ cảm nhận được một tình yêu trọn vẹn. Có thể tình yêu đó là anh, cũng có thể đó là một ai khác – Là một nửa của đời em.
Có lẽ đâu đó trên cuộc đời này, anh sẽ phải dừng lại và nhận ra anh chẳng phải người duy nhất cho em! Anh không đủ tự tin để nói với lòng sẽ cho em đi, nhưng chỉ đơn giản là anh không dám giữ em lại khi không có khả năng mang lại nụ cười cho em, không thể quan tâm em một cách trọn vẹn, không thể cùng em vượt qua những niềm vui nỗi buồn mỗi chiều về... Anh sẽ phải dừng lại và để em tiếp tục đi.
[ST from Hội những người yêu thương thầm lặng]
dung nhu tam trang cua minh luc nay vay . hic hic
hay!