Đêm qua mơ về Tây Bắc

Được đăng bởi Nghiêng
Đột nhiên nhớ đến chuyến đi Tây Bắc mà buồn vui lẫn lộn. Có chút gì đó hối tiếc nhưng đâu đó trong lòng vẫn nghĩ, chuyện tất nhiên sẽ đi đến hồi kết như thế. Chẳng có gì thay đổi được sự thật, huống chi đó chỉ là những mộng tưởng và ước muốn của con người.


Có vẻ dư âm của giấc mơ đêm qua vẫn còn cho đến tận bây giờ. Nên tự nhiên muốn viết gì đó.

Đêm qua mơ về Tây Bắc. Thấy có những áng mây mù sà xuống ven đường, những con đường quanh co theo vách núi. Con đường số 6 bắt đầu từ Hà Nội đã đưa mình đi qua biết bao nhiêu cảnh lạ. Tiếng chim trên vách núi xa xa, những con đường quanh co phía trước và phía sau luôn lẩn khuất trong sương mù, những mái nhà sàn nhỏ bé và khiêm tốn nép vào vách núi an lành và tĩnh lặng...Phía trước mặt sương mù và mơ hồ không định hướng.

Trong giấc mơ, mình thấy chính mình trên đường với xung quanh nào là hoa dại và các chàng trai cô gái Mông trong màu áo sặc sỡ. Mọi người đi ăn tết và chơi hội ngoài đường. Mình đã cảm thấy rất lạ lùng về việc trời Tây Bắc lạnh thế này nhưng mọi người lại rất vui vẻ trên đường. Nếu không tụm năm tụm bảy thì họ cũng "tha thẩn" bên đường. Nhớ có lần, sương mù dày đặc khiến cho xe của mình suýt tông vào 1 cô gái Thái đang "thong thả" dưới trời sương.

Có lẽ những ấn tượng mạnh trong chuyến đi vừa rồi đã khiến mình dạo này hay mơ về Tây Bắc. Người Mông bịt răng vàng nên cái cười cứ lấp lóa trong cái nắng hiếm hoi của những ngày sương mù bao phủ núi rừng. Họ hiền và thân thiện biết bao. Trong giấc mơ đêm qua, những con đường quanh co trong sương cứ trở đi trở lại. Cũng có lúc trong một giấc mơ khác, những chiếc win của các chàng trai đèo các cô gái Thái với chiếc áo có hàng khuy bạc trước ngực cứ vùn vụt phóng qua. Hình như trong giấc mơ ấy, mình đã ngồi lại một mình ven núi ở một căn nhà sàn vắng và nhóm lửa nướng cơm lam trong cái lạnh của buổi sớm mai. Cảm giác lúc đó thật yên bình khiến cho mình khi choàng tỉnh, lại ước ao được ngủ trở lại để mơ tiếp.


Trong giấc mơ, mình thấy chính mình trên đường với xung quanh nào là hoa dại và các chàng trai cô gái Mông trong màu áo sặc sỡ

Người Sài Gòn, nếu đã đi những con đường Tây Bắc, chắc sẽ không còn ngại ngần với bất kỳ cung đường nào ở phía nam và thấy những con đường thẳng tắp, đầy xe và nắng chang chang thật vô vị. Nắng ở Tây Bắc thật tuyệt! Mình nhớ đã reo lên thế nào khi nhìn thầy nắng ở phía đồi bên kia. Cái nắng mùa xuân dịu nhẹ như bước chân của người con gái- e thẹn, ngại ngùng bước qua và tươi cười với tất cả. Có vẻ như nàng còn sợ mùa đông phật ý nên cũng chỉ ghé thăm đôi chút cho hoa mận Bắc Hà thêm trắng muốt các bản làng. Mình vẫn còn nhớ rất rõ con đường mòn nhiều đá sỏi trước mặt luôn làm cho những chiếc xe phải lạng quạng nhưng hai bên luôn có những phần thưởng cho người say mê cảnh đẹp. Ước gì sinh viên của mình có thể tận mắt chứng kiến, bởi có nói bao nhiêu cũng không bằng một lần trải nghiệm. Nhớ là mình đã nói về Tây Bắc thế nào, đã chiếu hình và video clip ra sao, nhưng trong lòng mình vẫn nghĩ, nếu được đến đây, có lẽ các bạn sẽ thêm yêu quê hương mình.


Người Sài Gòn, nếu đã đi những con đường Tây Bắc, chắc sẽ không còn ngại ngần với bất kỳ cung đường nào ở phía nam và thấy những con đường thẳng tắp, đầy xe và nắng chang chang thật vô vị.

Ở Sài Gòn, nếu có bạn dân tộc thiểu số nào đó đến trường học cùng thì họ là người để cho mọi người khác quan tâm, thậm chí tò mò hỏi han. Lên Tây Bắc, mình trở thành người "ở ngoài đó ra"- hiếm hoi và đáng bị dòm ngó. Hình như Sài Gòn là nơi nào đó xa xôi lắm đối với họ. Có vẻ như người Tây Bắc mến khách vô cùng, thế nên những buổi la cà nơi các bản luôn là sự đợi chờ trong mình.


Có lẽ những ấn tượng mạnh trong chuyến đi vừa rồi đã khiến mình dạo này hay mơ về Tây Bắc.

Nhớ hôm lên Tả Trung Hồ, hăm hở và cảm thấy hồi hộp vì đường cheo leo dốc dựng bao nhiêu thì đoạn đường từ Sapa đi Mường Hum và vòng về Lào Cai lại khiến mình ê chề bấy nhiêu. Các chàng trai trên những chiếc win luôn lắc đâu thán phục khi biết đoàn mình đi từ Sapa mà không phải là từ Lào Cai. Con đường đất sét lầy lội đã đi vào lịch sử chặng đường Tây Bắc lần này khi mọi người phải mất trọn một ngày để đi từ Sapa xuống Lào Cai bằng con đường vòng. Đêm qua mình lại mơ thấy người phụ nữ nhỏ bé địu con đi thoăn thoắt trên con đường sình lầy đó và động viên mình "cứ đi đi, không té đâu mà lo". Những dấu chân chị ấy để lại nhỏ bé đến lạ khiến cho mình từ đó trở đi phải luôn nhìn xuống chân của người Mông xem to hay nhỏ mà họ luôn sống trên cách ngọn núi cheo leo như vậy.

Có vẻ dư âm của giấc mơ đêm qua vẫn còn cho đến tận bây giờ. Nên tự nhiên muốn viết gì đó.

Nguồn Yeudulich

0 Nhận xét cho "Đêm qua mơ về Tây Bắc"

Đăng nhận xét

* Chia sẻ chuyến đi, hình ảnh du lịch của bạn tại email: contactnghiengvietnam@gmail.com

* Welcome to Vietnam. To comment you can select Name/URL or Anonymous.

* Để đăng nhận xét bạn có thể chọn "Ẩn danh" (Anonymous) hoặc bạn cũng có thể thay bằng Tên (Name) hay URL (blog).

Chúc bạn có những chuyến đi thú vị.

[▼/▲] More Emoticons
:)) ;)) ;;) :D ;) :p :(( :) :( :X =(( :-o :-/ :-* :| 8-} :)] ~x( :-t b-( :-L x( =))