Đừng yêu tôi nữa, được không em

Được đăng bởi Nghiêng


Sao em không lấy chồng? Chờ mãi cuộc tình tôi… cho dù tình tan vỡ.

Em sẽ hoảng loạn, sẽ không kìm chế được các hoành động của mình và cũng chẳng biết phải cư xử ra sao khi cầm trên tay thiệp cưới của tôi. Cơ mà mỗi sáng mở mắt em vẫn quờ tay với điện thoại và chờ SMS của tôi. Em làm thế tôi sẽ trở thành kẻ bạc tình, kẻ vô trách nhiệm hay đại loại là một kẻ vô tâm đều giả.

Em nên vờ như chúng ta không quen biết, mà giả như không thể làm được, em có thể vờ như chúng mình chia tay, dù thực tế chúng ta chưa bao giờ nhắc đến hai cái từ đáng nguyền rủa ấy. Cuộc sống của em có bị gián đoạn bởi một sự kiện bất ngờ đấy nhưng em hoàn toàn có thể lập lại trật tự cho những thói quen.



Đầu tiên là buổi sáng, có thể em nên để chuông báo thức vì tôi sẽ không gọi điện thúc em dậy nữa. Tôi có thể đang ngắm vợ tôi ngủ, khẽ vuốt tóc cô ấy, mỉm cười và đặt lên má cô ấy một nụ hôn sâu. Đó sẽ là cách tôi đánh thức cô ấy. Tôi dễ dàng thiết lập thói quen này để thay vào thói quen ấn số 1 để nghe tiếng em uể oải qua điện thoại. Thực ra, tôi không còn để em là số 1 nữa, nó có thể là số 4, số 5 gì đó, hoặc có thể chỉ là một cái tên vô vị trong contact.

Tiếp sau, em nên học lại cách cầm lái thay cho việc chỉ đứng chờ tôi đến đón. Tôi sẽ gặp em với nàng vespa phủi bụi ở công ty. Có thể chúng ta sẽ lướt qua nhau, chào gọn một tiếng hoặc có thể chỉ là một cái gật đầu xã giao. Tôi cũng không cùng em đi ăn sáng, không lau đũa cho em nữa, cũng không cần nựng em như một đứa trẻ.

Em phải tập cho mình thói quen của một kẻ cô đơn. Phải tự hít hà bầu không khí của một buổi sáng, tinh khôi và mùa thu ngập trong lồng ngực. Có thể em sẽ thấy hụt hẫng lắm, cũng có thể em nhớ lắm một bàn tay tôi, một bờ vai tôi hay những đóa hồng vàng tôi tặng. Những lúc ấy, tôi chắc chắn rằng mình đã thích nghi quá tốt với hoàn cảnh của mình. Sẽ đưa vợ của mình đi dọc con đường Hoàng Diệu, hoặc sẽ mua về cho cô ấy một xe những hoa hồng. Có thể là màu đỏ hoặc màu trắng mà không phải là màu vàng nữa…

Tôi sẽ hạnh phúc với bữa cơm chiều, với mùi hoa sữa bên cửa phòng. Còn em, em có thể sẽ phải tạo cho mình một thói quen để đầy thuộc dị ứng trong phòng khi mùa gió về vì tôi sẽ không mang đến tận cửa, cũng không lo lắng cho em như ngày xưa vẫn làm.

Mỗi buổi tối, em cũng không cần chờ đợi những cuộc gọi dài lê thê hàng thế kỷ của tôi nữa, cũng không tốn tiền sơn sửa móng tay nhiều lần vì tác hại của những SMS nữa. Em sẽ có nhiều khoảng thời gian để tạo những thói quen tốt. Một lớp Yoga, hay một đĩa CD của Chopin mà khi yêu nhau em thường kêu không có thời gian làm những điều yêu thích đó. Em sẽ thảnh thơi và có khi sẽ lặng im ngồi đâu đó ngoài kia vớt vát khoảng lặng trong lòng. Ngóng trông. Tôi có một thói quen là cùng vợ xem những bộ phim dài tập trên truyền hình. Một thói quen nhìn vợ trước khi ngủ và cười. Tôi hạnh phúc.

Em có thể rất khó để quên tôi, rất khó để tạo dựng những thói quen mới, rất khó để lấy một vật chất nào đó để lấp đi cái khoảng trống mà tôi để lại, cũng rất khó để bắt đầu với những chàng trai đang đứng xung quanh. Cũng có thể em sẽ ngột ngạt lắm, đau đớn lắm hoặc có thể sẽ không cảm thấy gì. Nhưng em à, tôi đủ.

Vì thế, đừng yêu tôi nữa được không em?!
Nguồn: Bình minh mưa

0 Nhận xét cho "Đừng yêu tôi nữa, được không em"

Đăng nhận xét

* Chia sẻ chuyến đi, hình ảnh du lịch của bạn tại email: contactnghiengvietnam@gmail.com

* Welcome to Vietnam. To comment you can select Name/URL or Anonymous.

* Để đăng nhận xét bạn có thể chọn "Ẩn danh" (Anonymous) hoặc bạn cũng có thể thay bằng Tên (Name) hay URL (blog).

Chúc bạn có những chuyến đi thú vị.

[▼/▲] More Emoticons
:)) ;)) ;;) :D ;) :p :(( :) :( :X =(( :-o :-/ :-* :| 8-} :)] ~x( :-t b-( :-L x( =))